Có một điều thú vị, gần như mỗi con đường ở Phú Mỹ Hưng đều dẫn đến dòng sông, nên chẳng ai bị lạc đường bao giờ. Chỉ cấn lấy mốc một khúc sông nào đó, thì chắc chắn sẽ gặp nhau tại điểm hẹn. Hệ thống giao thông được quy hoạch gồm các trục chính và đường phụ vuông góc tựa như ô bàn cờ. Cách bố trí đường sá thông minh, không có bất cứ ngõ, hẻm nào giúp tăng mức độ an toàn, không gây ách tắc giao thông dù giờ cao điểm, hay mật độ dân cư đạt tối đa vì người tham gia giao thông có nhiều hướng di chuyển và dễ quan sát.

Một hình ảnh đặc trưng trên đường phố tại Phú Mỹ Hưng là những anh bảo vệ đều đặn đi tuần, vừa giữ gìn an ninh đô thị vừa kịp thời xử lý, điều phối giao thông khi có sự cố xảy ra. Sẽ không có gì là nói quá, khi đưa các anh lên hàng “google map biết tuốt”, bởi hơn ai hết, họ là người thông thạo từng ngả đường, con phố nơi đây, chỉ cần hỏi, bạn sẽ đến nơi cần tìm trong một nốt nhạc.

Những ngày giãn cách, hình ảnh phố xá, không  gian, hương vị từ những “khoảng thở” đô thị cứ quay quắt trong tim. Và tôi nhận ra, từ ngày chuyển đến đây sinh sống, tôi rất thích tản bộ. Có thể đi nhiều, ngắm lâu, nên “sự nhớ” cứ đằm sâu trong ký ức. Những con đường với vỉa hè rộng thoáng, mát rượi dưới tán cây, mỗi mùa mỗi loại hoa, khi thì rộ sắc, lúc thoang thoảng hương thơm khiến người ta dễ “cuồng chân” muốn ra ngoài, gặp gỡ, trò chuyện; hay đơn giản chỉ là cảm và hít hà nguyên khí trời đất bơm căng lồng ngực.